Thanh vắng bên hồ đứng bóng ai
Chập chờn gió thổi khẽ qua vai
Hoàng hôn rắc nắng khoe bàng bạc
Sóng sánh long lanh mặt nước đầy.
Tóc rũ buông mềm mấy ngón tay
Hỏi lòng đã mỏi những mê say?
Hồ Tây bỗng nhớ người tri kỷ
Xưa vẫn dừng chân vãn cảnh này.
AT 25/6/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét